Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 147
HIỆU QUẢ CỦA ĐIỀU TRỊ VIÊM NHA CHU 
ĐỐI VỚI PROTEIN PHẢN ỨNG C VÀ FIBRINOGEN 
TRÊN BỆNH NHÂN BỆNH ĐỘNG MẠCH VÀNH 
Phạm Yến Ngọc*, Nguyễn Thị Hồng**, Nguyễn Thu Thủy*** 
 Mở đầu: Ở Việt Nam, mối liên kết giữa viêm nha chu (VNC) và bệnh toàn thân ngày càng được khẳng 
định, bên cạnh đó đã có một số nghiên cứu về tình trạng VNC ở bệnh nhân bệnh động mạch vành (BĐMV). Tuy 
nhiên, hiệu quả của việc điều trị VNC ở bệnh nhân BĐMV vẫn còn là một vấn đề chưa rõ. 
Mục tiêu: Đánh giá hiệu quả của điều trị VNC đối với nồng độ protein phản ứng C (CRP) và fibrinogen 
trên bệnh nhân BĐMV. 
Đối tượng - Phương pháp nghiên cứu: Nghiên cứu được thực hiện trên 36 bệnh nhân bệnh động mạch 
vành điều trị tại Bệnh viện đa khoa Hóc Môn, chia thành hai nhóm: nhóm 1 (n = 18) được điều trị viêm nha chu 
mạn theo quy trình điều trị không phẫu thuật đầy đủ, nhóm 2 được hướng dẫn vệ sinh răng miệng. Đo đạc các 
chỉ số lâm sàng nha chu, CRP, Fibrinogen ở thời điểm trước và hai tháng sau khi can thiệp. Nhóm 2 được điều trị 
viêm nha chu đầy đủ sau khi đã ghi nhận kết quả liên quan đến nghiên cứu. 
Kết quả: Hai tháng sau khi can thiệp điều trị viêm nha chu không phẫu thuật trên nhóm 1 và hướng dẫn vệ 
sinh răng miệng cho nhóm 2, kết quả có sự khác biệt có ý nghĩa thống kê về các chỉ số GI, PI, độ sâu túi nha chu và 
mức độ mất bám dính lâm sàng giữa hai nhóm (p<0,05). Có sự khác biệt có ý nghĩa thống kê giữa hai nhóm về 
Fibrinogen ((p<0,05). Ở nhóm 1, có sự thay đổi về chỉ số nha chu và CRP ở thời điểm trước và sau khi can thiệp 
điều trị viêm nha chu (p<0,05). 
Kết luận: Điều trị viêm nha chu mạn có thể có tác dụng đối với các chỉ dấu liên quan bệnh động mạch vành 
như CRP và Fibrinogen. 
Từ khoá: viêm nha chu mạn, bệnh động mạch vành, protein phản ứng C, Fibrinogen 
ABSTRACT 
EFFECTS OF PERIODONTAL TREATMENT ON C-REACTIVE PROTEIN AND FIBRINOGEN 
IN PATIENTS WITH CORONARY HEART DISEASE 
Pham Yen Ngoc, Nguyen Thi Hong, Nguyen Thu Thuy 
* Y Hoc TP. Ho Chi Minh * Supplement Vol. 22 - No 2- 2018: 147 - 152 
Background: In Vietnam, the relationship between periodontitis and systemic diseases has been 
progressively confirmed; beside, there were several studies that investigate the periodontal status in patients with 
coronary heart disease (CHD). However, the effect of periodontal treatment in patients with CHD has not been 
clearly defined. 
Objectives: This study aimed at evaluating the effect of periodontal treatment on C-reactive protein (CRP) 
and Fibrinogen levels in patients with CHD. 
Materials and methods: The study was conducted on 36 patients with CHD treated at Hoc Mon General 
Hospital and divided into two groups as follows: group 1 (n = 18) was treated for periodontitis by using non-
surgical treatment protocol while group 2 was instructed for oral hygiene only. The measurement of periodontal 
*Khoa Răng Hàm Mặt, Bệnh viện đa khoa Hóc Môn 
**Bộ môn Bệnh học miệng, Khoa Răng Hàm Mặt Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh 
***Bộ môn Nha chu, Khoa Răng Hàm Mặt Đại học Y Dược TP. Hồ Chí Minh 
Tác giả liên lạc: TS. Nguyễn Thu Thuỷ ĐT: 01208505265 Email: 
[email protected] 
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 148
clinical parameters, CRP, Fibrinogen was performed at baseline and two months after the intervention. Group 2 
received full periodontal treatment after the study results were recorded. 
Results: Two months after non-surgical intervention for periodontitis on group 1 and oral hygiene 
guidelines for group 2, the differences in GI, PI, periodontal pocket depth and clinical attachment loss were 
statistically significant between two groups (p<0.05). There was a statistically significant difference between two 
groups in terms of fibrinogen (p <0.05). In group 1, there was a statistically significant difference in periodontal 
index and CRP before and after treatment (p>0.05). 
Conclusion: Treatment of periodontitis may have effects on CHD biomarkers such as CRP and Fibrinogen. 
Key words: chronic periodontitis, coronary heart disease, C-reactive protein, Fibrinogen. 
MỞ ĐẦU 
Ngày nay, cùng với sự phát triển của khoa 
học công nghệ, nền y học phát triển vượt bậc, 
song song đó nhiều bệnh tật ngày càng trở nên 
phổ biến và phức tạp. Bệnh động mạch vành 
(BĐMV) và viêm nha chu (VNC) là những bệnh 
rất thường gặp hiện nay(1,6). 
BĐMV là một trong những nguyên nhân gây 
tử vong hàng đầu trên thế giới. Tổ chức Y tế thế 
giới (WHO) ước tính tỉ lệ tử vong toàn cầu do 
BĐMV năm 2002 là 7,2 triệu người, và sẽ tăng 
lên 11,1 triệu người vào năm 2020. Đặc biệt tỉ lệ 
này có xu hướng giảm đi ở các nước phương tây, 
nhưng lại tăng lên ở các quốc gia đang phát 
triển. BĐMV cũng là nguyên nhân gây tàn phế 
hàng đầu tạo nên gánh nặng cho gia đình và cho 
xã hội(2). Ở Việt Nam, bệnh có xu hướng gia tăng 
nhanh, từ đó thách thức lớn cho ngành y tế nước 
ta là làm thế nào để ngăn chặn sự phát triển 
bệnh, cũng như kiểm soát được tình trạng 
bệnh(4). Nhiều công trình nghiên cứu về các yếu 
tố nguy cơ kinh điển của BĐMV như tuổi, giới 
tính, tăng huyết áp, rối loạn lipid máu, thừa cân, 
hút thuốc lá, đái tháo đường,... đã được công 
nhận(4,5). Tuy nhiên, vẫn còn một tỉ lệ đáng kể 
bệnh nhân không thể giải thích được bằng 
những yếu tố nguy cơ này. Gần đây, tình trạng 
viêm nhiễm dẫn đến suy giảm chức năng lớp nội 
mạc động mạch trong bệnh lý BĐMV đã được 
chứng minh(4,5). Protein phản ứng C (CRP) và 
fibrinogen trong huyết thanh người là những chỉ 
dấu sinh học hữu ích để phát hiện, dự báo và 
đánh giá mức độ viêm, có ý nghĩa tiên đoán tình 
trạng BĐMV(3). 
VNC là một bệnh nhiễm trùng mạn tính do 
các vi khuẩn trong miệng tác động lên các mô 
xung quanh răng. Đây là một trong những 
nhiễm trùng phổ biến nhất và có liên hệ với một 
đáp ứng viêm, biểu hiện qua sự tăng nồng độ 
CRP và các dấu chứng viêm khác. Các nghiên 
cứu dịch tễ học cho thấy có khoảng 10% người 
trưởng thành và 30% các cá nhân trên độ tuổi 50 
bị bệnh VNC trầm trọng. Ở Việt Nam, tỉ lệ VNC 
của người trưởng thành tương đối cao, trong đó 
có 46,2% lứa tuổi trên 45 bị VNC(1). 
Trên thế giới, nhiều nghiên cứu đã cho 
thấy mối liên quan giữa VNC và BĐMV, và 
VNC là một yếu tố nguy cơ quan trọng đối với 
BĐMV. Tình trạng VNC có thể đại diện cho 
các nguy cơ tiềm ẩn của bệnh tim mạch(7,8,9). Ở 
Việt Nam, mối liên kết giữa VNC và bệnh toàn 
thân ngày càng được khẳng định, bên cạnh đó 
đã có một số nghiên cứu về tình trạng VNC ở 
bệnh nhân BĐMV. Tuy nhiên, hiệu quả của 
việc điều trị VNC ở bệnh nhân BĐMV tại Việt 
Nam vẫn còn là một vấn đề chưa rõ. Nghiên 
cứu này nhằm mục tiêu đánh giá hiệu quả của 
điều trị VNC đối với nồng độ CRP và 
fibrinogen trên bệnh nhân BĐMV. 
ĐỐI TƯỢNG – PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU 
Đối tượng nghiên cứu 
Dân số mục tiêu: là người có BĐMV và VNC 
đến khám và điều trị tại bệnh viện Đa khoa khu 
vực Hóc Môn. 
Dân số chọn mẫu: là những bệnh nhân được 
lấy ra từ dân số mục tiêu từ tháng 5 năm 2017 
đến tháng 12 năm 2017. 
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 149
Tiêu chuẩn chọn mẫu 
Tiêu chuẩn chung 
Tất cả các bệnh nhân được chẩn đoán bị 
BĐMV ổn định và VNC. Bệnh nhân ≥ 40 tuổi, có 
≥ 16 răng không tính răng cối lớn thứ ba, có khả 
năng tự chăm sóc răng miệng. BMI ≤ 25. Huyết 
áp ≤ 140/90 mmHg. Bệnh nhân không hút thuốc 
lá trong vòng 6 tháng tính đến ngày tham gia 
nghiên cứu. Bệnh nhân đồng ý tham gia nghiên 
cứu sau khi được giải thích và có ký tên xác 
nhận. Bệnh nhân tái khám đúng hẹn(6). 
Tiêu chuẩn chọn bệnh nhân BĐMV 
Bệnh nhân có ít nhất một trong các tiêu 
chuẩn sau và được chẩn đoán xác định qua hồ sơ 
bệnh án: ĐTN điển hình bao gồm 3 yếu tố (1) 
đau thắt chẹn sau xương ức với tính chất và thời 
gian điển hình; (2) xuất hiện khi gắng sức hay 
xúc cảm; và (3) đỡ đau khi nghỉ hoặc dùng 
nitrates. Các yếu tố nguy cơ cao của BĐMV: 
mảng Xantheplasma, biến đổi đáy mắt, các bằng 
chứng của bệnh động mạch ngoại vi. Lâm sàng 
trong cơn ĐTN có thể nghe thấy tiếng T3, T4; 
tiếng ran ở phổi. Bằng chứng thiếu máu cục bộ 
cơ tim trên điện tâm đồ: lúc nghỉ (sóng Q hoặc 
ST chênh xuống, cứng, thẳng đuỗn), trong cơn 
đau (ST chênh xuống, song T âm), hoặc khi gắng 
sức (block nhánh phải hoặc ST chênh xuống < 
1mm). Khả năng tắc nghẽn ĐMV qua bệnh sử 
hay bằng chứng của nhồi máu cơ tim cũ (X 
quang tim phổi thẳng đánh giá mức độ dãn các 
buồng tim, ứ trệ tuần hoàn phổi). Biết BĐMV 
qua chụp cắt lớp vi tính ĐMV xác định mức độ 
hẹp, và vôi hóa ĐMV. Chẩn đoán BĐMV do bác 
sĩ chuyên khoa tim mạch xác định(2,7). 
Tiêu chuẩn chọn bệnh nhân VNC 
Theo tiêu chuẩn phân loại của trung tâm 
kiểm soát và phòng ngừa bệnh (Centers for 
Disease Control and prevention - CCD) và Viện 
hàn lâm Nha chu học Hoa Kỳ (American 
Academy of Periodontology - AAP). VNC có ≥ 2 
vị trí (không cùng 1 răng) có PPD ≥ 4mm và ≥ 2 
vị trí (không cùng 1 răng) có CAL ≥ 3mm (không 
tính răng cối lớn thứ 3)(7). 
Tiêu chuẩn loại trừ 
Nữ đang mang thai hay cho con bú. 
Bệnh lý ác tính. Bệnh nhân bỏ tái khám. 
Bệnh nhân đang có bệnh lý cấp tính, và hoặc 
VNC cấp tính, áp xe nha chu cấp và/hoặc có dấu 
hiệu của BĐMV không ổn định. 
NMCT cấp tính trong vòng 6 tháng tính đến 
ngày tham gia nghiên cứu. 
Bệnh lý hay tình trạng ảnh hưởng đến VNC, 
CRP và fibrinogen như: đái tháo đường, bệnh 
gan, bệnh hô hấp, hội chứng Sjogren gây khô 
miệng. Đã điều trị nha chu trong vòng 3 tháng 
tính đến thời điểm tham gia nghiên cứu. 
Có dùng thuốc kháng sinh, kháng viêm 
trong vòng 3 tháng tính đến thời điểm tham gia 
nghiên cứu(7). 
Phương pháp nghiên cứu 
Mẫu chính thức trong nghiên cứu 
- Nhóm can thiệp (nhóm 1): gồm 18 bệnh 
nhân đủ tiêu chuẩn chọn mẫu được điều trị 
VNC không phẫu thuật. 
- Nhóm chứng (nhóm 2): gồm 18 bệnh nhân 
đủ tiêu chuẩn chọn mẫu được điều trị VNC ban 
đầu và sẽ được điều trị VNC không phẫu thuật 
sau khi kết thúc nghiên cứu. 
Hai nhóm nghiên cứu được chọn tương 
đồng về độ tuổi và tỉ lệ giới. 
Chọn bệnh nhân vào mẫu nghiên cứu 
Bệnh nhân đến khám và điều trị tại phòng 
khám Tim mạch của bệnh viện Đa Khoa khu vực 
Hóc Môn, được bác sĩ tim mạch chẩn đoán là 
BĐMV, được tư vấn về mối liên quan giữa 
BĐMV và bệnh VNC, sau đó được chuyển đến 
khám răng tại phòng khám RHM. 
Bác sĩ RHM khám và lựa chọn những bệnh 
nhân đủ tiêu chuẩn chọn mẫu, giải thích cho 
bệnh nhân về chương trình nghiên cứu. 
Trợ thủ phân ngẫu nhiên bệnh nhân vào 
nhóm 1 hoặc nhóm 2 với sự đồng ý có kí tên xác 
nhận của bệnh nhân và ghi nhận thông tin vào 
phiếu thu thập dữ liệu. 
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 150
 Phỏng vấn, xét nghiệm CRP, fibrinogen và 
khám đánh giá tình trạng viêm nha chu ban đầu 
Tất cả 36 bệnh nhân của 2 nhóm đều được 
phỏng vấn trực tiếp theo bảng câu hỏi; được xét 
nghiệm CRP và Fibrinogen, đánh giá tình trạng 
nha chu (gồm các chỉ số PlI, GI, BOP, PPD, CAL) 
ban đầu; được phát một phần quà gồm kem 
đánh răng và bàn chải đánh răng Colgate đủ để 
sử dụng trong thời gian 3 tháng. 
Khám và điều trị viêm nha chu 
Bệnh nhân trong cả 2 nhóm được chụp phim 
quanh chóp ở vùng xác định có VNC trên lâm 
sàng để đánh giá mức độ tiêu xương trước khi 
điều trị. 
Nhóm 1: tất cả 18 bệnh nhân được điều trị 
VNC không phẫu thuật theo phác đồ điều trị của 
bộ môn Nha chu - khoa Răng Hàm Mặt - Đại học 
Y Dược TP.HCM bao gồm hướng dẫn vệ sinh 
răng miệng, lấy vôi răng trên và dưới nướu, xử 
lý mặt chân răng. 
Nhóm 2: tất cả 18 bệnh nhân được điều trị 
VNC ban đầu (cung cấp thông tin cho bệnh nhân 
về VNC, hướng dẫn VSRM, thay đổi thói quen, 
hành vi) và sẽ được điều trị VNC không phẫu 
thuật sau khi đánh giá tình trạng nha chu, CRP 
và fibrinogen sau 2 tháng. 
Khám đánh giá tình trạng nha chu, CRP và 
fibrinogen sau 2 tháng. 
Tất cả 36 bệnh nhân của 2 nhóm đều được 
xét nghiệm CRP và Fibrinogen, đánh giá tình 
trạng nha chu (gồm các chỉ số PlI, GI, BOP, PPD, 
CAL) sau 2 tháng. 
Xử lý thống kê 
Số liệu được nhập và phân tích bằng phần 
mềm SPSS 20.0. Xác định phân phối chuẩn bằng 
kiểm định Kolmogorov-Smirnov. Dùng kiểm 
định Mann-Whitney U và kiểm định t để so sánh 
các trung bình PI, GI, BOP, PPD, CAL, 
fibrinogen, CRP giữa hai nhóm trước và 2 tháng 
sau điều trị. So sánh tỉ lệ bằng kiểm định χ2. Mức 
ý nghĩa thống kê p ≤ 0,05. 
Y đức 
Thông qua Hội đồng Y đức Đại học Y Dược 
thành phố Hồ Chí Minh. 
KẾT QUẢ 
Bảng 1. Đặc điểm mô tả của các nhóm nghiên cứu 
Đặc điểm 
Nhóm 1 
(TB ± ĐLC) 
Nhóm 2 
(TB ± ĐLC) 
P 
Tuổi 64,33 ± 11,36 62,78 ± 10,45 0,75
*
Giới tính (nam/nữ) 10/8 7/11 0,32
**
BMI (kg/m
2
) 23,05 ± 3,17 23,00 ± 3,26 0,96
***
* Kiểm định Mann-Whitney U ** Kiểm định χ2 
*** Kiểm định t 
Bảng 2. So sánh các chỉ số nha chu, chỉ dấu bệnh 
động mạch vành giữa hai nhóm trước khi điều trị 
viêm nha chu 
Chỉ số 
Nhóm 1 
(TB ± ĐLC) 
Nhóm 2 
(TB ± ĐLC) 
P 
PI 1,14 ± 0,27 1,27 ± 0,49 0,16
*
GI 1,64 ± 0,19 1,67 ± 0,27 0,37
*
BOP (%) 40,73 ± 12,75 47,91 ± 25,78 0,98
**
Độ sâu túi nha chu (mm) 3,10 ± 0,55 3,32 ± 0,61 0,26
*
Độ mất bám dính (mm) 3,56 ± 0,69 3,92 ± 0,11 0,25
*
CRP (mg/L) 21,42 ± 24,21 13,48 ± 10,28 0,70
**
Fibrinogen (g/L) 3,11 ± 0,89 3,21 ± 0,61 0,70
*
*Kiểm định t **Kiểm định Mann-Whitney U 
Bảng 3. So sánh các chỉ số nha chu, chỉ dấu bệnh 
động mạch vành giữa hai nhóm 2 tháng sau khi điều 
trị viêm nha chu 
Chỉ số 
Nhóm 1 
(TB ± ĐLC) 
Nhóm 2 
(TB ± ĐLC) 
P 
PI 0,28 ± 0,08 0,35 ± 0,17 0,12* 
GI 0,67 ± 0,18 1,09 ± 0,34 <0,001* 
BOP (%) 19,59 ± 10,48 36,19 ± 14,70 <0,001** 
Độ sâu túi nha chu 
(mm) 
2,38 ± 0,36 3,48 ± 0,64 <0,001* 
Độ mất bám dính 
(mm) 
2,83 ± 0,55 4,08 ± 1,15 <0,001* 
CRP (mg/L) 12,70 ± 10,87 14,79 ± 9,56 0,16** 
Fibrinogen (g/L) 2,74 ± 0,74 3,28 ± 0,65 0,03* 
*Kiểm định t độc lập **Kiểm định Mann-Whitney U 
Bảng 4. So sánh các chỉ số nha chu, chỉ dấu bệnh 
động mạch vành ở nhóm 1 trước và 2 tháng sau khi 
điều trị viêm nha chu 
Chỉ số 
t0 
(TB ± ĐLC) 
t1 
(TB ± ĐLC) 
P 
PI 1,14 ± 0,27 0,28 ± 0,08 <0,001* 
GI 1,64 ± 0,19 0,67 ± 0,18 <0,001* 
Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018 Nghiên cứu Y học
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 151
Chỉ số 
t0 
(TB ± ĐLC) 
t1 
(TB ± ĐLC) 
P 
BOP (%) 40,73 ± 12,7519,59 ± 10,48<0,001* 
Độ sâu túi nha chu (mm) 3,10 ± 0,55 2,38 ± 0,36 <0,001* 
Độ mất bám dính (mm) 3,56 ± 0,69 2,83 ± 0,55 <0,001* 
CRP (mg/L) 21,42 ± 24,2112,70 ± 10,87<0,001* 
Fibrinogen (g/L) 3,11 ± 0,89 2,74 ± 0,74 0,01* 
*Kiểm định t 
Bảng 5. So sánh các chỉ số nha chu, chỉ dấu bệnh 
động mạch vành ở nhóm 2 trước và 2 tháng sau khi 
điều trị viêm nha chu 
Chỉ số t0 (TB ± ĐLC) t1 (TB ± ĐLC) P 
PI 1,27 ± 0,49 0,35 ± 0,17 <0,001
*
GI 1,67 ± 0,27 1,09 ± 0,34 <0,001
*
BOP (%) 47,91 ± 25,78 36,19 ± 14,70 <0,001
*
Độ sâu túi nha chu (mm) 3,32 ± 0,61 3,48 ± 0,64 <0,001
*
Độ mất bám dính (mm) 3,92 ± 0,11 4,08 ± 1,15 <0,001
*
CRP (mg/L) 13,48 ± 10,28 14,79 ± 9,56 0,06
*
Fibrinogen (g/L) 3,21 ± 0,61 3,28 ± 0,65 0,06
*
*Kiểm định t 
BÀN LUẬN 
Hai nhóm nghiên cứu không có sự khác biệt 
có ý nghĩa thống kê về tuổi, giới và chỉ số BMI 
(p>0,05). Trước khi can thiệp, các chỉ số lâm sàng 
nha chu và chỉ dấu bệnh động mạch vành giữa 
hai nhóm không có sự khác biệt có ý nghĩa thống 
kê (p>0,05). Hai tháng sau khi can thiệp điều trị 
viêm nha chu không phẫu thuật theo hướng dẫn 
của bộ môn Nha chu, khoa Răng Hàm Mặt Đại 
học Y Dược thành phố Hồ Chí Minh trên nhóm 
1 và hướng dẫn vệ sinh răng miệng cho nhóm 2, 
kết quả có sự khác biệt có ý nghĩa thống kê về 
các chỉ số GI, PI, độ sâu túi nha chu và mức độ 
mất bám dính lâm sàng giữa hai nhóm (p<0,05). 
Không có sự khác biệt có ý nghĩa thống kê giữa 
hai nhóm về CRP (p>0,05), điều này có thể giải 
thích do CRP là một chỉ dấu viêm cấp tính và có 
thể ổn định sau khi điều trị bệnh động mạch 
vành ở cả hai nhóm. Tuy nhiên, có sự khác biệt 
có ý nghĩa thống kê giữa hai nhóm về 
Fibrinogen ((p<0,05), điều này có thể có liên quan 
đến vai trò của vi khuẩn gây bệnh viêm nha chu 
mạn đối với sự đông máu theo như kết luận của 
các nghiên cứu trước đây(3,10). 
Ở nhóm 1, có sự thay đổi về chỉ số nha chu 
và CRP ở thời điểm trước và sau khi can thiệp 
điều trị viêm nha chu (p>0,05). Ở nhóm 2, các chỉ 
số PI, GI, BOP giảm có ý nghĩa thống kê (p<0,05), 
trong khi độ sâu túi nha chu, độ mất bám dính 
lâm sàng tăng lên có ý nghĩa thống kê; điều này 
có thể dựa trên tác dụng của việc hướng dẫn vệ 
sinh răng miệng và kiểm soát mảng bám tại nhà 
của bệnh nhân trên các dấu chứng viêm ở mô 
nướu, tuy nhiên do không can thiệp điều trị mô 
nha chu sâu nên các dấu chứng của viêm nha 
chu không được cải thiện. CRP và Fibrinogen ở 
nhóm 2 không khác biệt có ý nghĩa thống kê ở 
thời điểm t0 và sau hai tháng. 
Các nhận xét trên cần được xác định rõ hơn 
trong một nghiên cứu với cỡ mẫu lớn hơn và với 
bệnh nhân có mức độ viêm nha chu từ trung 
bình đến nặng. 
KẾT LUẬN 
Điều trị viêm nha chu mạn có thể có tác 
dụng đối với các chỉ dấu liên quan bệnh động 
mạch vành như CRP và Fibrinogen, tuy nhiên 
cần nghiên cứu tiếp theo để đưa đến kết luận. 
TÀI LIỆU THAM KHẢO 
1. Do LG, Spencer JA, Roberts-Thomson K, Ha DH, Tran TV, 
Trinh HD (2003). Periodontal disease among the middle-aged 
Vietnamese population. J Int Acad Periodontol: 77-84. 
2. Đặng Vạn Phước (2006). Lịch sử, dịch tễ học và tầm quan 
trọng của bệnh động mạch vành. In: Đặng Vạn Phước. Bệnh 
động mạch vành trong thực hành lâm sàng, 1-12. Nhà xuất bản Y 
học, thành phố Hồ Chí Minh. 
3. Emerging Risk Factors Collaboration, Kaptoge S, Di 
Angelantonio E, Pennells L, Wood AM, White IR, Gao P, 
Walker M, Thompson A (2012). C-Reactive protein, 
fibrinogen, and cardiovascular disease prediction. New 
England Journal of Med, 367: 1310-1320. 
4. Nguyễn Hoàng Vũ (2016). Đặc điểm giải phẫu động mạch vành 
trên người Việt Nam trưởng thành, Luận án tiến sĩ Y học, Đại 
học Y Dược, TP Hồ Chí Minh. 
5. Nguyễn Thị Thụy Vũ (2011). Tình trạng nha chu của bệnh nhân 
bệnh động mạch vành, Luận văn thạc sĩ Y học, Đại học Y Dược, 
TP Hồ Chí Minh. 
6. Nguyễn Thu Thủy (2015). Vai trò của stress oxy hóa trong 
bệnh nha chu và bệnh động mạch vành. Cập nhật nha khoa, 20: 
28-32. 
7. Nguyen TT, Ngo LQ, Promsudthi A, Surarit R (2016). Salivary 
lipid peroxidation in patients with general chronic 
periodontitis and acute coronary syndrome. J Periodontol, 87: 
134-141. 
Nghiên cứu Y học Y Học TP. Hồ Chí Minh * Phụ Bản Tập 22 * Số 2 * 2018
Chuyên Đề Răng Hàm Mặt 152
8. Ridker PM (2003). Clinical application of C-reactive protein for 
cardiovascular disease detection and prevention. Circulation 
107: 363-369. 
9. Ritam SNT, Jyoti RR (2013). Effect of periodontal treatment on 
plasma fibrinogen, serum C- reactive protein and total white 
blood cell count in periodontitis patients- a prospective 
interventional trial. Rom J Intern Med, 51: 45-51. 
10. Shojaie M, Pourahmad M, Eshraghian A, Izadi HR, 
Naghshvar F (2009). Fibrinogen as a risk factor for premature 
myocardial infarction in Iranian patients: a case control study. 
Vasc Health Risk Manag, 5: 673-676. 
11. Vidal F, Figueredo CM, Cordovil I, Fischer RG (2009). 
Periodontal therapy reduces plasma levels of IL-6, CRP, and 
fibrinogen in patients with severe periodontitis and refractory 
arterial hypertension. J Periodontol, 80: 786-791. 
Ngày nhận bài báo: 31/01/2018 
Ngày phản biện nhận xét bài báo: 24/02/2018 
Ngày bài báo được đăng: 15/03/2018